20/05/2018 17:40 GMT+7

Chõ xôi đậu đen ở một chung cư cao cấp

BÙI TIỂU QUYÊN
BÙI TIỂU QUYÊN

TTO - Sáng nào chị cũng ngồi ở sân chơi công cộng, với chõ xôi đậu đen. Ít người dừng lại mua. Có đứa trẻ nào trong những căn hộ tầng cao chờ mẹ bán xôi về?...

Chõ xôi đậu đen ở một chung cư cao cấp - Ảnh 1.

Trẻ em vui chơi ở khu vực công cộng tại một chung cư ở Q.7, TP.HCM - Ảnh: T.T.D.

Chung cư buổi sáng chộn rộn người nhưng cũng có rất nhiều lựa chọn ở những hàng ăn khác. Chị hiền lành, nhẫn nại. Khách mua xôi một lần chị đều nhớ và mỉm cười chào mỗi khi họ đi ngang. Chõ xôi của chị trở thành một góc quen với người chung cư. 

Có đứa trẻ nào trong những căn hộ trên tầng cao đang chờ mẹ bán hàng về?

Chung cư cao cấp, nhưng cuộc sống của mọi người lại bình dân, giản dị. Cứ ngỡ những căn hộ đóng kín cửa kia sẽ là những thế giới riêng biệt. Nhưng không. Cuối cùng cư dân lại kết nối với nhau theo một cách khác: "đường dây ăn uống" tự lúc nào đã được kết nối bằng mạng xã hội.

Nhà ai có sản phẩm, hàng hóa nào muốn bán là cứ đăng lên nhóm cư dân. Mua cho nhau dần thành quen mặt, quen tên và cứ thế trở thành mối quan hệ người bán – người mua thân thiết.

Ngôi chợ vặt ấy có đủ món từ hải sản đến nông sản, bánh quê đến chè, bánh, trái cây, hoa tươi…Rồi quần áo giày dép, tiệm may, đồ dùng gia đình…Mỗi người một góc, cung cấp đủ mọi tiện ích cho cộng đồng theo cách riêng, tạo nên một "quần thể khép kín" đến nỗi mà nửa đêm, ai đó thấy đói bụng hay cần gì cứ hỏi, sẽ được phục vụ thức ăn hoặc người hỗ trợ.

Hàng xóm láng giềng kiểu chung cư thời hiện đại cũng khiến người ta thấy ấm lòng. Không phải "tối lửa tắt đèn" có nhau như kiểu xóm giềng xưa, nhưng cũng là sự tương ái đúng lúc để người ta tin rằng, không gian sống nào cũng tạo ra những giá trị.

Gần một năm về sống ở chung cư, tôi nhớ bờ kè cũ mỗi sáng mỗi chiều vẫn hay đi bộ tập thể dục ngắm bình minh ngắm hoa bằng lăng, hoa sứ. Nhớ cả khu chợ hẻm xôn xao ngày ngày xuống chọn mua mớ rau con cá, đã quen từng sạp hàng từng khuôn mặt mà ngày rời đi đủ khiến lòng mình bùi ngùi…

Vậy rồi về nơi ở mới, những lạ lẫm trở thành thân thuộc. Những thiếu vắng đã được bù đắp. Bây giờ, mỗi tối đi tập thể dục vòng quanh đường nội bộ của chung cư, lại được đón về cảm giác yên ả khác khi nhìn thấy ngoài sân chơi có hai bố con cùng nhau thả diều.

Có những người già đi bộ thong thả cùng nhau, có xe nôi có tiếng trẻ con bi bô thỏ thẻ...Không có bụi bặm phố phường, cũng không ồn ã. Đủ để nhẹ nhõm ngắm nhìn và đủ để thương.

Buổi chiều mưa, có người mẹ trẻ mang từng bát chè giao tận căn hộ cho khách. Căn hộ chị từng sống trước đây đang bị cúp điện nước sau khi chung cư bị cháy. Gia đình phải tạm ở nhà trong khu chung cư khác, mọi khó khăn chồng chất lên vai. Mỗi ngày chị nấu chè, làm bánh chủ yếu bán cho cư dân trong tòa nhà. Món tiền nhỏ nhoi kiếm được cũng là thêm tiền mua sữa cho con.

…Sự lam lũ cần mẫn tỏa đi từ mọi không gian sống. Nơi nào cũng có người tốt người xấu, nhưng chắc chắn nơi nào cũng đầy những tấm lòng san sẻ. Như nồi chè của người mẹ trẻ ngày mưa đã vơi đi nhờ mọi người "ăn giúp". Trị giá của nồi chè với người giàu chẳng đáng giá, nhưng với người trong cuộc mưu sinh từng ngày đó là chén cơm, manh áo. Tình người, cuối cùng vẫn là điều ấm áp nhất ở lại trong lòng tha nhân.

Điều con người cần nhất vẫn chính là con người.

BÙI TIỂU QUYÊN
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên